Triệu Khương Lan trầm giọng nói: “Ý của chàng là hắn chắc chắn phải có một lượng bạc lớn để chuẩn bị cho quân hưởng, thậm chí còn tuyển chọn binh mã. Tuy nhiên lượng bạc này không thể giật lấy từ tay dân chúng, nếu không chắc chắn sẽ dẫn đến dẫn chúng bất bình, điều đó sẽ cực kỳ có hại cho danh tiếng và kế hoạch tương lai của hẳn. Vậy thì phương pháp còn lại là ra tay với những phú thương ở địa phương. Suy cho cùng nếu cướp được từ những phú thương này thì sẽ tương đương với cướp của hàng trăm người bình thường.”
Mộ Dung Bắc Uyên gật đầu: “Chính là như vậy”
Triệu Khương Lan vỗ bàn: “Lẽ nào lại như vậy! Nếu hắn thực sự vì quyền lực của mình mà nham hiểm đến vậy, hại những thương nhân vô tội bị liên lụy thì thật là phát điên rồi.”
“Trong nhiều năm như vậy vì quyền lợi và địa vị của mình, nhà họ Liên đã làm bao nhiêu chuyện điên rồi? Cho dù là lợi dụng học viện Dụ Hòa để can thiệp vào kỳ thi hay trận chiến Tùng Gia Lĩnh thông đồng với địch phản quốc, miễn là có thể giúp nâng đỡ họ bay thẳng lên mây, họ sẽ không quan tâm đến sự sống chết của người khác.
Ngay cả cái chết của Lê Vương cũng liên quan mật thiết đến chính đệ đệ ruột Mộ Dung Bắc Quy. Huynh đệ ruột thịt còn không quan tâm thì đối với người ngoài, họ càng không kiêng nể gì.
Mộ Dung Bắc Uyên nhíu mày lạnh lùng: “Nhưng bây giờ cho dù nghi ngờ Liên Tư Thành thì chúng ta cũng phải có đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139406/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.