Nàng ta dùng giọng nói của Triệu Khương Lan trả lời, cố hết sức giữ được bình tĩnh.
Lý Mặc tự mình gắp cho nàng mấy món ăn.
“Đây đều là những món nàng thích ăn, ăn nhiều một chút. Lần này trở về, nàng so với lúc trước trẫm nhìn thấy gầy đi rất nhiều, làm trẫm đau lòng.
Hoắc Hoa Quý nắm chặt đũa, cúi đầu dùng bữa: “Đa ta.”
Lý Mặc dừng lại: “Đa tạ?”
Hắn lại cười: “Nàng mãi mãi cũng không cần nói tạ ơn với trẫm, vì nàng dù là làm bất cứ chuyện gì trầm đều cam tâm tình nguyện”
Mặc dù thức ăn vào miệng cực kì đẹp mắt, Hoắc Hoa Quý lại cảm thấy nhạt như nước ốc. Lý Mặc càng tốt với nàng ta, nàng ta càng không quen.
Mãi mới chờ đến lúc màn đêm buông xuống, hắn ta phải trở về giải quyết việc công.
Hoắc Hoa Quý theo thói quen đi theo hắn ta, tiễn hắn ta ra tới cửa. Nhìn thấy vậy, Lý Mặc cảm thấy trong lòng có một dòng ấm áp đang cuộn trào. Chẳng lẽ bởi vì sắp đại hôn? Còn có gần đây mỗi ngày đều ở chung, Triệu Khương Lan không căm hận hắn như trước nữa?
Nghĩ tới đây, trong mắt Lý Mặc tràn đầy những tia sáng kích động. Không kìm được kích động, hắn nhẹ nhàng cúi người hôn lên trán Hoắc Hoa Quý.
“Hoàng hậu không cần tiễn nữa, trở về đi. Tối nay nghỉ ngơi thật tốt, sáng sớm ngày mai trẫm sẽ tự mình đến đón nàng.”
Hoắc Hoa Quý mở to hai mắt, thẳng tắp nhìn hắn ta. Vẻ mặt này lại càng làm cho Lý Mặc thích thú, hắn ta cười ha hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139394/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.