Trong lúc chờ dọn món ăn, Hoắc Hoa Quý lấy trong hộp đồ ăn ra một đĩa bánh ngọt. Lý Mặc nhìn thấy hành động của nàng ta, không biết tại sao liền hỏi.
“Cái này từ đâu đến, làm thế nào một mình mang qua đây?”
“Bệ hạ, hôm qua chẳng phải người nói thích ăn bánh cẩm hương sao? Nó được mang đến từ Ngự Thiện Phòng. Người có muốn ăn thử không?”
Triệu Khương Lan cũng cảm thấy kỳ lạ.
Theo lý mà nói Ngự Thiện Phòng trước giờ đều biết các chủ tử thích ăn đồ mới lạ và không bao giờ trong hai ngày liên tiếp chuẩn bị cùng một món ăn.
Trừ khi nó đã được căn dặn vào ngày hôm trước, nếu không việc này sẽ không xảy ra.
Làm sao vậy, hôm nay còn làm bánh cẩm hương?
Hơn nữa, lại còn do Hoắc Hoa Quý một mình mang về, không phải thống nhất mang đến, lại càng không ăn khớp. Lý Mắc liếc mắt nhìn Hoắc Hoa Quý: “Ngươi không có bỏ gì vào bánh này chứ? Ta cảnh cáo ngươi, nếu như hại quân thượng, sẽ bị tru di cửu tộc!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Hoa Quý đỏ bừng “Đương nhiên là không! Nô tỳ sao dám làm chuyện phản nghịch như vậy, thần thấy bệ hạ thích cái bánh này, mới đặc biệt mang qua đây.
Dường như sợ Lý Mặc không tin, nàng ta còn tự mình thử độc, cũng ăn thử một ít.
Lý Mặc bị nàng ta làm cho khó hiểu, cuối cùng dùng gắp nuốt xuống.
“Bệ hạ, mùi vị thế nào?”
Hoắc Hoa Quý hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm, Lý Mặc suýt nữa bị sặc. hắn ta uống một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139390/chuong-1587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.