Mộ Dung Bắc Uyên tức đến nỗi muốn điên lên: “ Vừa nãy ta muốn giết chết hắn ta, ai bảo hắn ta dám ăn nói bậy bạ. Hắn ta vậy mà muốn… còn dám nghĩ đến nàng sinh con cho hắn, rõ ràng là si tâm vọng tưởng mà!”
Xem ra là ghen rồi.
Triệu Khương Lan không biết làm sao bật cười.
“Được, đừng giận nữa. Chàng nhìn đi không phải là ta đuổi hần ta đi rồi sao. Bởi vì ta và Lý Mặc luôn cãi vã nên hắn ta sẽ không đến quá thường xuyên đâu, bằng không thì chính là tự đi tìm phiền phức.
Mộ Dung Bắc Uyên nghéo nghéo ngón tay của nàng.
“Vừa nãy hắn ta cầm tay của nàng rồi?” Chỉ thấy Một Dung Bắc Uyên đi sang một bên, lấy khăn ướt lau từng ngón tay của Triệu Khương Lan thật cẩn thận sạch sẽ. Triệu Khương Lan dở khóc dở cười, mắng nhẹ một tiếng.
“Chàng đừng nghe hắn ta nói lung tung, ta mới không để hắn ta động vào mình đâu. Ta chỉ muốn ở với chàng, cũng chỉ bằng lòng sinh con cho chàng.
Mộ Dung Bắc Uyên rầu rĩ ừ một tiếng, lại hôn lên mặt của nàng.
Trước khi trời tối muộn, vốn Mộ Dung Bắc Uyên nên ngủ ở gian ngoài trong phòng của hạ nhân.
Vũ Mạc sợ hắn không thích ở chung với người khác, còn đặc biệt thu xếp cho hắn một gian phòng đơn.
Nhưng Triệu Khương Lan không nỡ rời xa Mộ Dung Bắc Uyên, cho dù là ở bên cạnh cũng không để hắn đi.
Mộ Dung Bắc Uyên dứt khoát ở lại phòng ngủ của Triệu Khương Lan qua đêm luôn: “Ta ngủ cùng Vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139368/chuong-1565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.