Bình thường dù rơi xuống cũng không chết đuối.
Dường như họ đã biết được cái gì đó, liên tục la hét: “Thần Vương Phi, ngươi đừng khinh người quá đáng.”
“Cứu mạng, người muốn làm gì vậy!”
Triệu Khương Lan ra lệnh: “Bổn cung thấy ba vị tiểu thư này quá bẩn, nhìn chướng mắt. Nên rủ lòng thương xót tắm cho các nàng một lúc. Nước sông này trong vắt như vậy, rất phù hợp để các nàng xuống tắm rửa.”
Ám vệ nghe lệnh, không do dự, vươn tay đẩy cả ba xuống.
Sau khi rơi xuống sông, các nàng lập tức sợ tới mức hét lên.
Cánh tay đập nước tạo nên tiếng động quá to, khiến rất nhiều người tò mò tụ tập quanh bờ sông.
Triệu Khương Lan hướng mắt sang bên cạnh, đúng lúc có nhóm ăn mày quần áo tả tơi cười đùa xem náo nhiệt.
Nàng lấy túi tiền bên người, nói với nhóm ăn mày: “Trong nhóm các ngươi, có người nào biết bơi cứu mấy vị tiểu thư này lên, Bổn cung chắc chắn sẽ trọng thưởng!”
Nghe thấy tiếng leng keng vang lên trong túi tiền, đám ăn mày vội vàng xoa tay, một tên rồi một tên thay nhau nhảy xuống.
Ba người trong nước nhìn thấy thế càng gào khóc to “Cút đi, các ngươi cút đi!”
Tên ăn mày cười ha hả: “Mấy vị tiểu thư đừng sợ, chúng ta cứu mấy vị lên.”
Nói xong, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, vừa lôi vừa kéo ba người lên bờ.
Vì giãy dụa trong nước nên y phục Hứa An Liễu hơi xộc xệch.
Nàng suy sụp hét lên: “Tên ăn mày hôi hám, cách xa ta ra một chút!”
Một trong số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139275/chuong-1472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.