Hứa phu nhân nghe nói vậy, mới chợt tỉnh ngộ ra, cuối cùng cũng coi như hiểu rõ được tất cả mọi chuyện.
Vì thế từ đầu tới đuôi, đều là có người đi theo bà ta, muốn mượn tay bà ta diệt trừ Mộ Dung Bắc Hải.
Hơn nữa đối phương cũng biết bà ta không dám làm hại tính mạng của Mộ Dung Bắc Hải, nên mới nói dối thuốc kia không có độc.
Trên thực tế, lại chính là thứ cực độc.
Nghĩ tới đây, Hứa phu nhân vội vã dập đầu nhận tội.
“Điện hạ, tất cả những chuyện này đều là do ta bị ma ám, tin lời nói dối của người xấu mới bị người ta lợi dụng. Bằng không ta làm sao dám lấy tính mạng của người ra đùa giỡn được. Cho dù ta có chán ghét Hứa Mạn Nhi cũng chắc chẳn sẽ không kéo theo cả nhà họ Hứa cùng gặp xui xẻo. Là ta vụng về, dốt nát, bị người ta sắp đặt, mới phạm vào lỗi sai như vậy, xin người có thể xem trên phần Hứa Mạn Nhi là biểu tiểu thư nhà chúng ta mà bỏ qua cho ta lần này”
Hứa An Liễu cũng gấp tới khóc lớn, quỳ theo bên cạnh Hứa phu nhân xin tha.
“Đúng đó điện hạ! Hứa Mạn Nhi dù sao cũng là người nhà họ Hứa, nếu bây giờ nhà họ Hứa xảy ra chuyện thì cũng không có chút lợi ích nào cho nàng ta, nếu trong lòng ngài thật sự có nàng ta, xin hấy bỏ qua cho nương của ta! Bà cũng chỉ là hồ đồ trong một lúc, sau này tuyệt đối sẽ không dám tái phạm nữa.”
Mộ Dung Bắc Hải rũ mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139246/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.