Đợi đến khi nàng ấy cởi lớp trung y, Mộ Dung Bắc Hải đang ngồi trên giường bất thình lình ôm nàng ấy dậy, thoáng cái đã ôm lên giường.
Hứa Mạn Nhi thấp giọng kêu một tiếng, sau đó ngại ngùng che mặt.
Mộ Dung Bắc Hải gỡ tay nàng ấy xuống, quen thuộc hôn lên môi nàng ấy.
Hai người dịu dàng hồi lâu, vành tai chạm lên tóc mai.
Một hồi lâu sau, hô hấp hằn từ từ nặng nhọc, môi hôn càng lúc càng dịch xuống dưới.
Mặt Hứa Mạn Nhi đỏ như tôm luộc. . Chương mới nhất tại ++ TRUMtruyen . o r g ++
Nhưng nàng ấy lại không hề trốn tránh, ngược lại còn mở to mắt, chăm chú ngắm nhìn Mộ Dung Bắc Hải.
Trong mắt nàng ấy có kính nể, có tôn sùng, có biết ơn. Trong ánh nhìn chăm chú của nàng ấy, Mộ Dung Bắc Hải khàn giọng nói.
“Ta muốn nàng”
“Ta cũng muốn điện hạ!”
Một đêm này, người hầu ở bên ngoài đều đỏ mặt, còn chuẩn bị mấy lần nước.
Bất kỳ ai cũng có thể thấy Sơn vương điện hạ vô cùng thương yêu vị trắc phi này.
Sáng sớm ngày hôm sau, có một nữ quan tươi cười tới gõ cửa. Bọn họ phải tiến cung bái kiến hoàng thượng và hoàng hậu, trước lúc đó, nữ quan còn phải thu lại khăn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Mạn Nhi nóng lên, cẩn thận đưa tới. Ngày trước Lâm Linh Nhi phải xử lý tấm khăn mới có thể lừa gạt.
Nhưng hiện giờ Mộ Dung Bắc Hải cũng vô cùng rõ ràng. Tình hình tối qua, người hầu bên ngoài cũng rất rõ ràng, không thể làm giả.
Vậy nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139218/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.