Nàng ta không hi vọng nhìn thấy Mộ Dung Bắc Quý biến thành dáng vẻ như hiện tại, giống như con nhím dựng gai lên có thể đâm người bất cứ lúc nào.
Nàng ta đi đến bên cạnh Mộ Dung Bắc Quý, vừa muốn mở miệng đã thấy hẳn bối rối đứng lên Mộ Dung Bắc Quý giang hai tay, lục lọi loạn xạ ở bốn phía.
Triệu An Linh không khỏi trừng to mắt nhìn xem cảnh tượng này.
Chỉ thấy hắn xáo đồ trên bàn đến mất trật tự, lộn xộn.
Rõ ràng là đang trợn tròn mắt, nhưng ánh mắt dường như không hề có lo lắng nàp.
“Mộ Dung Bắc Quý, ngươi không sao chứ?”
Mộ Dung Bắc Quý nghe được giọng nói của Triệu An Linh, động tác sững sờ.
Dường như là muốn che giấu gì đó, thế nhưng Triệu An Linh lại đi trước một bước túm lấy hẳn.
“Ngươi đang tìm đồ, nhưng ngươi nhìn không thấy… ngươi nhìn không thấy có phải không?
Mộ Dung Bắc Quý có chút tức tối, hổn hển hất nàng ta ra.
“Tại sao có thể như vậy? Ngươi đã nói tình trạng này của ngươi với thái y chưa? Ngươi không thể uống những thứ thuốc kia loạn xạ nữa, ngươi muốn mù hoàn toàn sao!
Mộ Dung Bắc Quý cản chặt môi, giống như đang trừng mắt với Triệu An Linh.
Nhưng bây giờ hản không có bất kỳ lực sát thương nào, cũng là đang giả vờ làm bộ.
Triệu An Linh không thể chịu nối, che miệng: “Rốt cuộc là ngươi bị làm sao, vì sao lại biến mình trở thành dáng vẻ này!”
Mộ Dung Bắc Quý chậm rãi ngồi xuống, vòng tay ôm quanh mình.
Triệu An Linh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139172/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.