“Đương nhiên là một câu hỏi có ý tốt rồi, chính muội cũng đã nói mà, nếu có cơ hội vẫn muốn cân nhắc đến chuyện tái giá. Không bằng muội cứ nói thử điều kiện kén vợ gả chồng xem, phía bọn ta cũng có thể thử dò hỏi thử cho muội. Nói không chừng có thể tìm được người thích hợp với muội, trong tương lai còn có thể nằm tay muội cùng nhau già đi”
La Kiều Oanh nghe thế cũng tò mò nhìn sang: “Triệu nhị tiểu thư, ngươi cứ nói thử xem, ở nơi này của chúng ta đâu có người ngoài”
Triệu An Linh nghĩ nghĩ, có chơi có chịu.
“Được thôi. Nhìn lại hôn sự thất bại của ta, ta cảm thấy nếu như ta tái giá với một nam nhân, ta hi vọng hẳn có thể là người biết đương đầu mà không sợ hãi né tránh, không dám đối mặt với chuyện của bản thân. Ta hy vọng hắn thật lòng thích ta, không phải vì coi trọng gia thế của ta, coi trọng cha ta là ai. Chỉ khi đôi bên thẳng thần, đối diện với chính lòng mình mới có thể thật sự cảm nhận được tình cảm của nhai Lời này của Triệu An Linh, hoàn toàn thật sự nói ra những lời từ đáy lòng mình.
Dù sao đây chính là những điều nàng ta bất mãn nhất với Mộ Dung Bắc Quý.
Mộ Dung Bắc Quý đợi đến khi mất đi rồi mới biết hối hận.
Nhưng hẳn đã từng có lúc dùng lời lẽ độc địa, vô cùng lạnh lùng.
Hành động như thế chắc chắn chỉ đẩy những người mà hắn thật sự yêu thương ra xa, đối với bất cứ ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1139156/chuong-1353.html