Chương trước
Chương sau
Triệu Khương Lan đoán quả không sai, nhìn thấy Triệu An Linh từ trong đêm tối quay về Triệu phủ, toàn bộ nhà họ Triệu từ trên xuống dưới đều hoảng hốt.
Theo thông lệ, mỗi năm trong cung đều sẽ tổ chức tiệc Đông Chí.
Triệu An Linh thân là thái tử phi, bất kể vì lí do gì cũng không nên xuất hiện ở nhà mẹ đẻ lúc này.
Vậy mà giờ này Triệu An Linh lại về nhà, không những thế khuôn mặt còn có chút tiều tuy, hành động chán nản, dáng vẻ thực không giống với bình thường.
Lúc này Triệu Đường còn đang trong thư phòng bàn một số chuyện quan trọng, vẫn chưa biết chuyện.
Mà quận chúa Di Thanh thầm cảm thấy có gì đó không ổn, để tránh người khác nhìn thấy lại nghĩ nhiều bèn vội vàng kéo Triệu An Linh về phòng.
“Chuyện gì thế? Sao con lại về giờ này, trong cung xảy ra chuyện gì rồi saol”
Triệu An Linh bổ nhào vào lồng ngực quận chúa Di Thanh, gào khóc sướt mướt: “Mẫu thân, con với Mộ Dung Bắc Quý cãi nhau một trận, con thực sự không chịu nổi việc tiếp tục làm cái chức thái tử phi này nữa rồi! Thế là con ở trên tiệc Đông Chí, tuyên bố với mọi người con với Mộ Dung Bắc Quý hoà ly rồi”
Quận chúa Di Thanh vừa nghe xong lời này, liền lập tức lôi nàng ra khỏi người.
Bà ta trầm giọng chất vấn: “Con đang nói linh tinh cái gì vậy? Hoà ly? Con muốn hoà ly với thái tử, não con bị úng nước rồi phải không!”
Triệu Anh Linh uất ức nhìn bà ta: “Người vì sao lại nói nữ nhi như vậy? Lẽ nào người không biết Mộ Dung Bắc Quý đối với con thế nào sao. Từ sau khi Thẩm Hi Nguyệt chết, hẳn ta còn không thèm nhìn thẳng vào con lấy một lần, con mang tiếng là thái tử phi, nhưng đến một cung nữ trong Đông cung cũng không bằng. Lần trước con cho người về báo cho mẫu thân về tình hình của nữ quan trong cung kia, nữ nhân kia cực kì giống với Thẩm Hi Nguyệt, thế là Mộ Dung Bảc Quý bèn bị nàng ta mê hoặc tới thần hồn điên đảo. Càng không xem con ra gì, làm sao con có thể chịu được uất ức như vậy chứ!”
Quận chúa Di Thanh thất vọng nhìn nàng ấy.
“Con có phải bị ngốc rồi không vậy? Nếu đã biết bên người thái tử điện hạ có nữ nhân khác rồi, vào thời điểm mấu chốt như vậy, lại dám tuyên bố hoà ly với thái tử, chẳng khác nào hai tay dâng ngôi vị thái tử phi cho người khác!”
“Ai thèm làm thái tử phi kia chứ, con ngồi trên ngôi vị thái tử phi này không này nào được vui cả, bây giờ không làm nữa chả tốt quá còn gì. Sau này nữ nhỉ sẽ ở lại nhà họ Triệu, ở bên người cũng là một chuyện tốt mài”
Chát!
Bỗng nhiên quận chúa Di Thanh giơ tay lên, giáng một phát tát lên mặt nàng ấy.
Cú bạt tai này vừa vang vừa mạnh, đánh tới mức Triệu An Linh phát choáng.
Triệu An Linh ngạc nhiên nhìn quận chúa Di Thanh.
“Mẫu thân, sao người đánh con!”
“Con còn hỏi tại sao nữa, cái thứ vô dụng này, khó khăn lắm con mới ngồi được lên ngôi vị thái tử phi, tương lai trước mắt sẽ có cơ hội ngồi lên hậu vị, lại vào thời khắc này mà từ bỏ, não con làm bằng đậu hũ phải không!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.