“Mộ Dung Lan, người dám lừa ta! Ta muốn giết ngươi!”
Viên hoàng hậu quát lớn: “Câm miệng! Bản thân không nên nết, còn muốn giết ai? Công chúa Nhã Lan là công chúa dưới trướng bổn cung, thân phận của nàng cao quý hơn ngươi, ngươi không tôn kính nàng thì thôi, vậy mà còn dám sai người dưới trướng làm ra những hành vi độc ác mưu hại tính mạng nàng ấy, bổn cũng thấy đầu óc ngươi hồ đồ cả rồi!”
Ninh Vân không cam lòng, nói: “Mẫu hậu, người quá thiên vị Mộ Dung Lan. Lúc trước nàng ta nói dối, cắn chặt bảo do Tuyết Nhi gây ra, lật lọng tráo trở đổi trắng thay đen. Giờ còn nói Ngọc Nhi như vậy, rõ ràng là cố ý nhắm vào con mà”
Triệu Khương Lan cười nhạo đáp: “Nhắm vào ngươi? Ta vu oan cho ngươi à? Nào c
nghe lệnh của người đến giết ta hẳn vẫn còn đang bị người giấu ở nơi nào đó, cái này chắc không phải giả đâu nhỉ? Đúng, ta lừa người, nhưng chẳng qua vì ta muốn tự bảo vệ bản thân, nếu không, với khả năng đổi trắng thay đen của người thì sao có thể thừa nhận dễ dàng vậy được.”
“Mộ Dung Lan, người sẽ chết không được tử tế! Tại sao người luôn phải gây phiền phức cho ta, ta hận chết ngươi!”
“Không phải ta muốn gây phiền phức cho người, mà là từ trước đến giờ, những gì người làm quá lạ lùng, chúng làm cho ta cảm thấy không thoải mái, vậy nên cũng đừng trách tại sao mỗi khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn ta đều nghĩ đến người. Về phần người nói ta sẽ chết không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138884/chuong-1081.html