Mộ Dung Bắc Uyên kinh ngạc nhìn bàn tay vuốt mặt hắn dịu dàng như vậy của công chúa Nhã Lan. Trong ấn tượng của hắn, còn chưa có một người nữ nhân nào có thể làm ra những cử chỉ thân mật với hắn như vậy.
Dường như cử chỉ của công chúa Nhã Lan đều cực kì tự nhiên, thậm chí ánh mắt khi nhìn về phía hắn, hắn đều có thể cảm nhận được sự yêu thương trong đôi mắt kia.
Đây là ảo giác hay sao?
Mộ Dung Bắc Uyên có thể cảm nhận được trái tim của mình rung động, tiếng tim đập thình thịch, ầm ĩ. Thế nhưng trong một chốc hắn không thể phân biệt rõ được, là vì hắn cứu sống được công chúa Nhã Lan nên khi tỉnh lại sau khi từ cõi chết về thì sinh ra một loại cảm giác biết ơn hay sao.
Có lẽ là bên cạnh mặt khác, những thứ cảm xúc đã vượt qua khỏi tầm kiểm soát của hắn.
“Nhã Lan Viên hoàng hậu bất ngờ lên tiếng, cắt đứt sự ái muội đang bắt đầu giữa hai người.
Triệu Khương Lan đột nhiên bị người khác kéo mình về với hiện thực, nàng hốt hoảng ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt lo âu và căng thẳng của Viện hoàng hậu. Thậm chí ngay cả những nơi mà Mộ Dung Bắc Uyên không nhìn đến, Viện hoàng hậu lắc đầu với nàng.
Triệu Khương Lan giống như đụng phải một người nào đó bị bỏng, lập tức rút tay lại. Lại ngẩng đầu lên một lần nữa, nàng lại trở thành một công chúa Nhã Lan lo trước lo sau.
“Đa tạ Thần Vương điện hạ đã cứu mạng. Nếu không phải nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138878/chuong-1075.html