Chu Khiết vội vàng thay vương gia nhà mình tạ ơn Hoàng thượng.
Tuy rằng nói Chiêu Vũ đế là vì sự an nguy của con trai, nhưng dù sao hắn cũng là đế vương, Thần vương cũng là thần tử của hắn, nhận được ơn đức như vậy tất nhiên cũng nên cảm tạ.
Chiêu Vũ để đưa thư cho Chu Khiết, trên mặt vẫn không ngừng lo lắng: "Nếu điều kiện của đảo Hy Châu còn không thể làm cho đối phương hài lòng, chỉ cần cứu được Thần Vương thì điều kiện gì trẫm cũng chấp nhận. Nhưng cho dù như thế nào, lần này đi Vinh Dương, nhất định phải trị được hết độc trong người Thần Vương. Hắn là hoàng tử của trẫm, quyết không thể có bất kỳ tổn thất nào”
Chu Khiết nghe lệnh, lại bị tỉ mỉ dặn dò một phen mới lui ra.
Trở lại vương phủ, hắn nói ra ý của Chiêu Vũ để cho Triệu Khương Lan, Triệu Khương Lan gật đầu.
“Bổn cung đoán được phụ hoàng sẽ làm như vậy?
Nàng cũng không yên lòng nghĩ, nếu mà Lý Mặc biết người thăm khám là Mộ Dung Bắc Uyên, chỉ sợ không chỉ đơn giản là đảo Hy Châu.
“Vương phi, hành lý đã được thu dọn xong xuôi, ngày mai sáng sẽ xuất phát đi luôn. Thuộc hạ muốn đi với ngài và Vương gia”.
“Ngươi hãy ở lại. Trong phủ không thể không có người trông coi, bổn cung cùng Vương gia không có ở đây, luôn phải có người quản sự. Để Giang Dương đi theo, sau đó chọn một cặp thị vệ tinh nhuệ đảm bảo an toàn trên đường đi là được”
Khuôn mặt nàng mệt mỏi, chờ Mộ Dung Bắc Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138765/chuong-961.html