Động tĩnh dưới lầu tự nhiên truyền lên trên.
Mộ Dung Bắc Quý ngồi trên ghế trầm mặc như nước.
Những người xung quanh hắn đều nhíu mày nói: “Thưa điện hạ, họ không có bằng chứng, họ cũng không thể tựu ý vu oan cho ngài. Chúng ta có thể nói rằng chúng ta đang uống trà ở đây và không biết những gì đang xảy ra bên ngoài”
Thẩm Hi Nguyệt theo bản năng nhìn lên lầu.
Bởi vì khi bọn họ tiến vào quán rượu này, mũi tên lạnh lẽo bên ngoài cũng không bắn ra nữa, đám thích khách ẩn núp giống như có ý gì đó, tất thảy đều đã lui đi.
Triệu Khương Lan thấy vậy thì cười lạnh: “Thật đúng là chuyện lạ, lúc nãy người bên ngoài còn có ý muốn giết sạch sẽ tất cả chúng ta, nhưng khi vào đến quán rượu này gặp thái tử điện hạ, những người đó lại không có động tĩnh. Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi, chẳng lẽ là uy nghiêm của Thái Tử doạ đối phương sợ chạy mất sao?”
Lời này nói ra có bao nhiêu câu đều là châm chọc, quả thực nàng trực tiếp nói người đến ám sát hôm nay chính là do Mộ Dung Bắc Quý sai bảo.
Mộ Dung Bắc Quý lạnh lùng nắm chặt nắm đấm: “Để cho bọn họ lên đây”
"Thưa điện hạ?”
“Đi đi!”
Người bên cạnh hắn đành phải xuống lầu mời: “Thần vương phi, Thái tử điện hạ vốn ở đây uống trà, cũng không rõ tình huống bên ngoài như thế nào. Chúng ta mới nghe được động tĩnh nên biết chuyện gì đã xảy ra, ngài ấy nghe nói ngài bị người đuổi giết ở chỗ này, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138758/chuong-954.html