Thẩm Hi Nguyệt sợ tới mức thét chói tai, nhìn thấy bộ dáng như vậy của nàng ta, Triệu An Linh rất vui vẻ. Nàng ta vừa định đâm mũi dao vào mặt Thẩm Hi Nguyệt, bỗng nhiên phía sau có người hô to một tiếng: “Dừng tay lại!”
Triệu An Linh không vui quay đầu lại, nhìn thấy người tới thì tức giận mắng: “Triệu Khương Lan, lại là ngươi, ngươi là quỷ sao, cứ ám theo ta không buông vậy!”.
Mà lúc này Thẩm Hi Nguyệt giống như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, nàng ta vội vàng vươn tay về phía Triệu Khương Lan: “Thần vương phi, cứu thần thiếp đi!”.
Triệu Khương Lan bước đến, kéo Thẩm Hi Nguyệt lên, chắn ở phía sau.
Triệu An Linh nhìn thấy động tác của nàng thì cực kỳ tức giận, nàng ta cười, chỉ vào nàng mà nói: “Ta thật sự phục ngươi, Triệu Khương Lan, người nghĩ bản thân là người bao dung, đến mức loại tiền nhân như thế này mà người cũng muốn cứu sao? Đừng quên nàng ta muốn ngoại tình, thông đồng với những đàn ông khác, người còn muốn đưa loại người như thế này về phủ Thần Vương làm trắc phi sao?”
Triệu Khương Lan giơ tay cắt ngang nàng ta: “Đầu tiên, ta muốn làm rõ một chút, nàng ta đã không còn là trắc phi của Thần vương nữa, vương gia nhà ta chính miệng phế nàng ta rồi. Thứ hai, ta cứu nàng ta là có tác dụng khác, cho nên trước mặt vẫn là người của phủ Thần Vương, ngươi không có quyền ra tay”
Triệu An Linh đưa tay muốn cướp người, nhưng lại bị Triệu chương Lan đẩy ra.
Mai Hương ở phía sau nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138755/chuong-951.html