Chiêu Vũ để nhắm hai mắt lại: "Thất bại lớn nhất của trẫm, không phải bị vây trong thế bị động, mất đi quyền chủ động như bây giờ. Mà là thân là một người làm cha, nhưng trẫm lại không biết dạy dỗ con mình cho tốt. Tuy rằng vẫn còn những đứa tốt như con và Hải nhi, nhưng đại ca, nhị ca, thậm chí cả lão Ngũ của các con, đứa nào cũng làm trầm cảm thấy vô cùng thất vọng”
Sau một hồi im lặng, Mộ Dung Bắc Uyên mới lãnh đạm nói: "Sống trong hoàng gia, từ nhỏ đã sở hữu nhiều thứ hơn người bình thường, có lẽ vì thế nên mới càng muốn nhiều thứ hơn đi."
"Nếu lần này, Liên Tư Thành có thể thành công đoạt lại binh quyền trong tay Lê Vương, đồng thời trấn áp được phản loạn Tây Bắc. Chờ khi hắn chiến thắng quay về, món nợ của nhà họ Liên, sớm muộn gì trẫm cũng sẽ đòi lại bằng sạch. Trẫm vốn không muốn để lão Ngũ lên làm thái tử, nếu để đứa con như vậy lên ngôi, nói thẳng ra là đang dưỡng hổ di họa".
Chiêu Vũ để nhìn Mộ Dung Bắc Uyên, ánh mắt trở nên ôn hòa: "Uyên nhi, chờ khi giang sơn thái bình, trẫm sẽ trả lại vị trí vốn thuộc về con cho con. Hy vọng tới lúc đó, con sẽ không từ chối trẫm"
Mộ Dung Bắc Uyên bỗng có hơi sợ, giờ phút này hắn thật sự không nhìn thấu suy nghĩ của Chiêu Vũ đế. Là một người cha, cách làm của hắn quả thật là bất công, nhưng bởi vì phần thiên vị này là dành cho Mộ Dung Bắc Uyển, nên hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138675/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.