Ha ha, thật buồn cười, không biết tự lượng sức mình.
Liên Tư Thành vươn đôi tay tiếp lấy thánh chỉ: Thần chắc chắn sẽ dốc toàn lực, không có phụ sự tín nhiệm và sự coi trọng của hoàng thượng”
Chiêu Vũ để gật đầu, hai người đều ăn ý không nhắc lại chuyện hắn bị giáng chức trước đó.
Trên đường Tùng Gia Lĩnh, ngay cả tội trạng mà Liên Tư Thành phạm phải dường như cũng tan thành mây khói, không còn ai nhớ rõ.
Quả nhiên khi tình thế bức bách, ngay cả vị thánh thượng cao cao tại thượng này cũng phải cúi đầu. Liên Tư Thành nhận lấy thánh chỉ xong, cũng không vội vã lên đường. Hắn lại hỏi sang chuyện của Lan phi.
“Hoàng thượng, khi thần ở trong phủ có nghe nói, Lan quý phi... À không, hiện tại là Lan phi nương nương, nghe bảo do nàng đắc tội Hoa quý phi nên đã bị tước đi danh hiệu quý phi, chuyện này, không biết có hiểu lầm gì hay không. Nương nương luôn đối xử khoan dung với người khác, huống hồ nương nương và Hoa quý phi nương nương còn là tỷ muội nhiều năm, tình cảm tất nhiên rất thâm hậu, theo lý hẳn sẽ không cho người ức hiếp Hoa quý phi mới đúng.
Nghe hắn nhắc tới chuyện kia, sắc mặt của Chiêu Vũ để không khỏi âm trầm vài phần.
“Liên khanh, người ở ngoài cung đương nhiên sẽ không rõ ràng chuyện lớn chuyện bé trong hậu cung. Cung nữ dưới tay của Lan phi hành xử không đúng mực, đây là chuyện mà rất nhiều người đều nhìn thấy, tuy rằng trẫm cũng thương tiếc Lan phi phải chịu liên lụy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138670/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.