Cho đến khi hắn cảm thấy có chút khát nước mới cầm tách trà lên nhấp một ngụm, hắn bất giác cau mày lại.
Hắn vừa nếm thử một chút thì đã biết đây là trà cũ của năm trước, trà mới không phải vừa được mang đến hay sao.
Đám hạ nhân vô dụng này, ngay cả một chút việc nhỏ cũng không làm được.
Đây là những thứ thường ngày hay làm mà cũng có thể lấy nhầm, không biết có phải là bọn họ lén lúc lấy trộm uống hay không.
Mộ Dung Bắc Uyên càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, không khỏi cao lớn tiếng nói với bên ngoài: “Hôm nay ai là người pha trà, tự mình lăn vào đây”
Triệu Khương Lan đúng lúc đang đi qua đem một ít điểm tâm từ phòng bếp đến cho Mộ Dung Bắc Uyên.
Nàng vừa đi đến cửa thư phòng đã nghe thấy câu này, hai mày chau lại.
Xem ra tính khí của Mộ Dung Bắc Uyên lại bộc phát rồi.
Đứa bé đang đứng bên ngoài cửa bị dọa đến run rẩy, sắc mặt tái nhợt đưa mắt nhìn Triệu Khương Lan, trong mắt hiện lên vẻ khẩn cầu.
Triệu Khương Lan vẫy tay ra hiệu cho hài tử không cần đi vào.
Còn nàng thì đẩy cửa bước vào bên trong, muốn khuyên nhủ Mộ Dung Bắc Uyên.
Nhưng Mộ Dung Bắc Uyên còn chưa ngẩng đầu lên, tức giận trong người làm sao cũng không xua tan được.
Hắn ném tách trà về phía người mới đi vào, muốn cho đối phương một đòn cảnh cáo.
Chỉ nghe một tiếng hít vào cắn răng vì đau, tách trà đó bị ném trúng ngay trên tay Triệu Khương Lan.
Nàng theo quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138629/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.