"Chắc là thời tiết không tốt lắm, âm thanh gió thổi qua tán cây, làm sao?" Mộ Dung Bắc Tô thấy biểu hiện của nàng nghiêm túc, không khỏi khẩn trương theo. La Kiều Oanh nhíu lông mày: "Không biết tại sao, ta luôn cảm thấy không giống lắm, ta giường như nghe thấy tiếng vó ngựa". "Nhưng mà cái gì cũng không nhìn được, muội đừng lo lắng, coi như đúng là có tiếng vó ngựa, thì chính là có người đi ngang qua, chúng ta còn có thể thuận tiện hỏi đường" La Kiều Oanh ừ một tiếng, tiếp tục đi về phía trước. Nhưng nàng không có nghe lầm, tiếng vó ngựa càng ngày càng rõ ràng, âm thanh giống như đối phương có mấy người. Lúc này ngay cả Mộ Dung Bắc Tô cũng nghe được, hắn đứng lên cố gắng phóng tầm mắt nhìn mấy lần. "Ta thấy, đối phương có sáu, bảy người, bọn họ hình như đều ăn mặc đồ màu đen, hòa làm một thể với bóng đêm" La Kiều Oanh mất tập trung ừ một tiếng, rốt cục vẫn không yên lòng đi xa, hãy cùng Mộ Dung Bắc Tô đứng trên đất. Đại khái nàng sinh ra trong gia đình nhà tướng, trời sinh có cảnh giác. La Kiều Oanh lập tức rút ra kiểm: "Các ngươi là người nào!" Nam nhân cầm đầu lành lạnh nở nụ cười: "La cô nương, lại gặp mặt" La Kiều Oanh bình tĩnh nhìn lại, lúc này mới phát hiện người này nhìn rất quen mắt, giống như đã từng thấy ở nơi nào đó. Trong chớp mắt, nàng nghĩ tới. Đây là nam nhân thay Phú Sơn đưa thư cho mình. Chính là hắn đưa túi thơm và thư của
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]