“Đúng đấy vương gia. Thuộc hạ lo lắng Thẩm cô nương tuyệt thực hại thân, sẽ gây họa đến ngài”
Mộ Dung Bắc Uyên nhàn nhạt liếc hắn một cái: “Lát nữa bản vương tự mình gặp nàng ta. Ngươi yên tâm, bản vương nhất định sẽ làm cho nàng ngoan ngoãn, không dám gây chuyện: Hắn đối với Thẩm Hi Nguyệt sớm đã không còn chút tình cảm nào để nói, sau khi biết người trước đây cứu mình là Triệu Khương Lan, Mộ Dung Bắc Uyên hận chết nàng ta.
Nếu không phải bây giờ Thẩm Hi Nguyệt tạm thời chưa thể chết được, thì Mộ Dung Bắc Uyên đã sớm giết chết nàng ta một ngàn lần.
“Vương phi thế nào rồi?”
Sau khi Mộ Dung Bắc Uyên tỉnh lại vẫn ở bên cạnh bảo vệ Triệu Khương Lan, chỉ là tình huống của chính hắn cũng không tốt.
Lại sợ nằm bên cạnh người Triệu Khương Lan sẽ ảnh hưởng đến nàng nghỉ ngơi, nên trở lại tẩm điện của mình ngủ một lúc.
Chu Khiết khuyên hắn: “Ngài không cần lo lắng vương phi, nàng người tốt sẽ có trời giúp, nhất định sẽ không có chuyện gì. Nhưng mà tình huống của ngài, thuộc hạ thực sự không yên lòng”
“Bản vương sẽ không để cho mình có chuyện.” Ánh mắt Mộ Dung Bắc Uyên kiên định.
Vì Triệu Khương Lan, hắn nhất định phải chống đỡ, bất luận có bao nhiêu đau khổ, hắn vẫn muốn sống sót.
Đêm đó, một mình Hoán Vân thu dọn xong chậu cơm mà Thẩm Hi Nguyệt hất đổ xuống đất.
Sau đó lại hầu hạ nàng ta tắm rửa sạch sẽ, lại cầm quần áo giặt sạch sẽ.
Trong ngày thường, những việc nặng này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138617/chuong-810.html