Triệu Khương Lan để hắn ôm chặt lấy mình, kéo dây ương, vung roi chạy đi: “Giá!”
Nếu như trong tiềm thức Mộ Dung Bắc Uyên không nhắc nhở phải ôm chặt Triệu Khương Lan, có lẽ hắn đã ngã xuống rồi.
Đến Vương Phủ, Triệu Khương Lan không lo được chuyện khác, cao giọng hô to: “Chu Khiết, Chu Khiết nhanh gọi mấy người lại đây!”
Chu Khiết vội vội vàng vàng chạy ra cửa: “Vương Phi, xảy ra chuyện gì?”
“Nhanh, bệnh cũ của vương gia phát tác, mau mau đỡ hắn vào phòng. Đúng rồi, Thẩm Hi Nguyệt, đem Thẩm Hi Nguyệt cùng với con mèo Tuyết Nhi của nàng ta đến đấy, nói rằng bổn cung muốn gặp bọn họ.”
Chu Khiết không dám trễ nải, chạy chậm đi tới chỗ Thẩm Hi Nguyệt.
Thẩm Hi Nguyệt đang lẳng lặng mà ngồi chờ trong phòng, nhưng dáng vẻ của Hoán Vân giống như hồn vía lên mây.
Chu Khiết cảm giác hai người có chút kỳ quái, nhưng trước mắt cũng quản không được nhiều như vậy.
“Trắc phi, vương phi nói mời ngài và Tuyết Nhi cùng đi một chuyến đến Tịch Chiếu Các. Nàng nói muốn gặp ngài và Tuyết Nhi”
Thẩm Hi Nguyệt kinh ngạc mà ngẩng đầu lên: “Tuyết Nhi?”
Chu Khiết vội vàng gật đầu, nhìn chung quanh một lần: “Đúng vậy, làm sao không thấy Tuyết Nhi, nó có phải là lại đi chơi trong vườn hoa nhỏ, thuộc hạ cho người tìm nó.”
Hoán Vân như là bị cái gì kích thích, bỗng nhiên ngẩng đầu: “Quản gia Chul”
Chu Khiết kỳ quái nhìn nàng.
“Việc này, không thấy Tuyết Nhi đâu, tô tỳ và Trắc phi đã sai người đi khắp nơi tìm, nhưng không thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138611/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.