ngày là muốn nhìn thấy ta, Nếu đó là tâm nguyện của hãn, nàng ta làm sao nhẫn tâm không phối hợp đây.
€ó điều chỉ là một con mèo thôi, làm sao quan trọng hơn nam nhân này.
Thẩm Hi Nguyệt bình tĩnh nhìn hẳn: “Được, ta sẽ xử lý tốt Tuyết Nhi, đến lúc đó xem Mộ Dung Bắc Uyên sẽ có phắn ứng gì”
Mộ Dung Bắc Quý cuối cùng cũng nở nụ cười: “Hi Nguyệt ngoan, nàng quả nhiên là nữ nhân yêu bản vương nhất trên đời này”
Hân nằm chặt tay Thẩm Hi Nguyệt, hiếm khi lộ ra biểu hiện lưu luyến.
“Nàng yên tâm, nếu như có một ngày, đại nghiệp thiên thu của ta thành công, ta sẽ cho nàng địa vị mà không nữ nhân nào có được.”
Thẩm Hi Nguyệt cười khổ một tiếng, không có nhiều lời.
Nàng ta làm sao không biết, lời hứa như vậy, phần lớn là không thực hiện được.
Dù sao nàng ta là Trắc phi của Thần vương, coi như không xảy ra chuyện phu thê với Mộ Dung Bäc Uyên, đi ra bên ngoài nàng ta vẫn không thể có thân phận trong sạch được.
Người như nàng ta làm sao có thể quang minh chính đại làm bạn bên người Mộ Dung Bắc Quý đây.
Không thể, chỉ là hy vọng xa vời thôi.
Thế nhưng Thẩm Hi Nguyệt vẫn thích nghe hắn nói những câu nói này.
Nam nhân này dù không tốt, nhưng cũng là ánh sáng tồn tại duy nhất trong thế giới đen tối của nàng ta.
Dù cho trước đây Mộ Dung Bắc Uyên đối xử với nàng ta rất tốt, cũng không sánh bằng ánh nhìn lơ đãng của hẳn.
Một đời nàng ta, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138609/chuong-802.html