Ý kiến của Triệu Khương Lan, đương nhiên là để Phượng Vệ đi nghe ngóng.
Hồng Vân nhận mệnh lệnh “Vâng, ta nhất định mau chóng cử người đi hỏi thăm tin tức.”
La Kiều Oanh vậy mà lại không chờ được, nàng nhịn không được mà nói: “Vương phi, muội có thể tự mình đi biên cảnh tìm Phú Sơn hỏi rõ ràng được không. Không nhìn thấy bản thân chàng, muội thật sự là không yên lòng, nếu như chàng có khó khăn gì khó nói, nhiều người một chút cùng.
nhau nghĩ biện pháp giải quyết, cũng tốt hơn là một mình chàng đau khổ một mình.”
Triệu Khương Lan một hơi từ chối “Không được! Muội cho rãng biên cảnh là nơi như thế nào hả, cho dù muội có biết một ít võ công có thể tự vệ, nhưng nơi đó cũng có vô số nguy hiểm, lỡ chân mà đi nhầm một bước thì cái mạng nhỏ của muội sẽ mất luôn đấy. Bản cung tuyệt đối không đồng ý cho muội đi mạo hiểm như vậy, chuyện đó muội nghĩ đến thôi cũng không được, ngoan ngoãn ở lại Kinh Thành chờ tin tức đi”
Thấy La Kiều Oanh thương tâm không thôi, thái độ của Triệu Khương Lan dần trở nên nhẹ nhàng hơn: “Muội cứ yên tâm, bản cung nhất định sẽ mau chóng báo lại cho muội.”
Còn chưa có phái Phượng Vệ đi thăm dò nghe ngóng tình hình, thì tin tức của La Tước cũng theo nhau mà tới.
Mộ Dung Bắc Uyên sau khi nhận được tin tức liền đem hết tình hình nói cho Triệu Khương Lan.
Triệu Khương Lan vì vậy mới biết, hóa ra là có người lấy danh nghĩa “Hồng Vân” ở Vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138601/chuong-794.html