“Khương Lan, nếu nàng nguyện ý thật lòng nói cho ta, ta có thể hỏi nàng một câu hỏi không?” Thần sắc của Mộ Dung Bắc Uyên rất trịnh trọng, khiến Triệu Khương Lan không nỡ từ chối.
“Chàng cứ hỏi”
“Trước kia nàng là người Thịnh Khang hay là người Vinh Dương...”
Hô hấp của Triệu Khương Lan ngừng trệ, nhất thời không biết nên trả lời ra sao.
Cho dù lí trí nói với nàng, cứ lừa Mộ Dung Bắc Uyên một lần nữa, lỡ như trong lòng hắn có khúc mắc, giữa phu thê có khoảng cách thì phải làm sao. Nhưng đối diện với ánh mắt thành khẩn của Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Khương Lan không nhẫn tâm lừa hắn thêm lần nào nữa.
Hắn đã dành cho nàng tất cả sự tin tưởng và chân thành, dù gì cũng không phải tất cả các vị trượng phu đều có thể bao dung cho một thế tử đã từng cùng với người khác kết hôn.
Nhưng Mộ Dung Bắc Uyên hầu như không hỏi đến nhiều, dùng hết khả năng tôn trọng nàng, giữ thể diện cho nàng.
Triệu Khương Lan cắn môi: “Xin lỗi, thân thiếp từng là người Vinh Dương. Gia đình nhận nuôi thần thiếp ở Vinh Dương cũng có chút địa vị, đây cũng là lí do vì sao thần thiếp nhân cơ hội ở đó tích trữ lực lượng”
Quả nhiên là vậy...
Thấy Mộ Dung Bắc Uyên trầm xuống, Triệu Khương Lan có chút lo lắng: “Nhưng thiếp đã gả cho chàng rồi, thiếp của quá khứ đã chết rồi, thiếp hiện tại là Triệu Khương Lan, là Tứ vương phi của Thịnh Khang, thiếp sẽ không phản bội chàng, sẽ không phản bội Thịnh Khang đâu”
Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138568/chuong-761.html