Mộ Dung Bắc Hiền nói nhỏ: “Trần tướng quân vẫn còn trẻ, trong nhà lại còn một thê tử, một người thiếp và một người di nương, thật là có phúc” Trong lòng Trần Thiệu Khiêm kêu lộp bộp một tiếng: “Thuộc hạ không hiểu ý của vương gia là gì” “Cũng không có ý gì, chỉ là trước khi đến đây, bổn vương đã cố ý phân phó cho ám vệ chăm sóc thật tốt cho người nhà của Trần tướng quân. Trần Thiệu Khiêm bất lực nhắm mắt lại. Hản ta là tướng lĩnh của quân tình bộ, quyết định của hắn ta gần như: là hướng đi của toàn bộ quân tình bộ. Những huynh đệ đó sẽ không can tâm vì Vũ Vương mà bán mạng, nhưng lại nghe theo sự chỉ huy của hẳn ta Hành động này của Vũ Vương chính là muốn mình đi theo hản ta để tạo phản Nhưng đây là tạo phản đó! Trong thời đại quốc thái dân an, lại vô cớ nổi lên ý nghĩ tạo phản, là muốn gánh trên lưng tiếng xấu muôn đời sao! Làm sao Trần Thiệu Khiêm có thể đồng ý, nhưng nếu không đồng ý thì phải làm như thế nào đây. Nữ nhân và con của hắn ta đều đang ở trong tay của Vũ Vương. Người này ngay cả triều đình còn dám lật đổ, lẽ nào còn quan tâm đến sự sống chết của gia đình một thần tử sao. Trần Thiệu Khiêm thở dài cam chịu, sau đó quỳ xuống trước mặt Mộ Dung Bắc Hiền. “Thuộc hạ nguyện theo chủ thượng bình định non sông” Mộ Dung Bắc Hiền nở một nụ cười hài lòng, hẳn ta vươn tay đỡ Trần Thiệu Khiêm đứng dậy:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]