Cho dù Chiêu Vũ để không quá mức coi trọng Mộ Dung Bắc Hiền, nhưng đối với nhi tử này, hắn thật sự đã tận tình tận nghĩa. Ít nhất thì những thủ đoạn trước đây của Mộ Dung Bắc Hiền đều không sạch sẽ một chút nào. Nhưng mà Chiêu Vũ đế chỉ đơn giản đưa ra một chút cảnh cáo, thậm chí cũng không chèn ép hắn ta quá nhiều. Mộ Dung Bắc Uyên biết Chiêu Vũ để rất mềm lòng. Từ tận đáy lòng, hắn vẫn luôn có chút thương tiếc đối với nhi tử mồ côi mẹ từ khi còn nhỏ. Hắn thở dài: “Bây giờ ta sẽ tiến cung, cho Đông Diêu đưa tất cả những người trong Vũ vương phủ đến Kinh Triệu Phủ đi, chờ phụ hoàng xử lý” Triệu Khương Lan gật đầu đồng ý. Sắc mặt nàng có chút lo lắng: “Chàng nói xem, lỡ như Mộ Dung Bắc Hiền thật sự tạo phản thì phải làm sao bây giờ?” “Nếu huynh ấy tạo phản thì sẽ cấu kết với Quận vương, nắm được binh quyền ở Tây Bắc. Hiện tại quân đội của Thịnh Khang trên cơ bản được chia làm ba, Tây Bắc Quân, Thiết Ngô Quân và thủy quân Đông Nam. Xét về vị trí, Thiết Ngô Quân là mạnh nhất trong hai quân đội còn lại” Triệu Khương Lan nghiêng đầu: “Ý của chàng là nếu như Tây Bắc xảy ra binh biển thì Thiết Ngô Quân có khả năng đi trấn áp nhất?” Triệu Khương Lan nghe vậy thì nở một nụ cười. Mộ Dung Bắc Uyên hôn hôn lên mặt nàng, sau đó mới cất bước rời đi. Ngự Thư phòng, sau khi Chiêu Vũ để nghe xong hồi báo của Mộ Dung
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]