Nhũ mẫu dẫn đầu nghe thấy lời này lập tức lộ ra nghi hoặc: “Ngài không phải là nhị tiểu thư Lâm Linh Nhi vô thức phản bác: “Nhị tiểu thư cái gì, ta… Bà nói cái gì?”
Mộ Dung Bắc Hải cười nhẹ: “Vẫn chưa nghe hiểu sao, những người này cũng không phải là người ngoài bổn vương tìm đến, chính là hạ nhân của biệt trang nhà họ Lâm vẫn luôn hầu hạ Lâm nhị tiểu thư. Chỉ là ngươi thân là Lâm nhị tiểu thư, nhưng mà ngay cả người bên cạnh mình cũng không biết, thực sự là làm cho người ta khó bề tưởng tượng nổi.”
Lâm Linh Nhi lập tức sửa miệng: “Thiếp, thiếp đã nhớ ra bọn họ là ai rồi. Ánh sáng ở đây quá tối nên thiếp mới không thấy rõ, bây giờ mới nhìn thấy”
“Được, vậy ngươi nói thử, phân biệt mấy người này tên là gì”
Khóe miệng Lâm Linh Nhi run rẩy một chút.
Nàng ta nhất thời không dám hé răng.
Nếu nàng ta nói sai, nhất định sẽ gây ra hiềm nghi càng lớn hơn nữa, rốt cuộc Mộ Dung Bắc Hải làm sao đoán được thân phận của nàng ta có vấn đề!
Cho dù tình cảnh bây giờ của nàng ta là đã hoàn toàn hãm sâu, nhưng ai cũng không muốn liên tiếp gặp nạn.
Tư thông với đàn ông ở bên ngoài vốn dĩ đã là tội không thể buông tha, nếu lại nhiều thêm một tội danh mưu sát thân muội muội mạo nhận thân phận, lừa gạt hoàng thất gả cho Mộ Dung Bắc Hải, nàng ta thật sự chết không có chỗ chôn.
“Không dám nói sao?”
Lâm Linh Nhi cản chặt răng: “Ngày thường chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138538/chuong-731.html