“Đương nhiên, nhi thần biết nguyên nhân chính là do phụ hoàng quá quan tâm việc quốc gia. Cơ thể của con người không phải sắt đá, ngài suốt ngày quan tâm chuyện này chuyện kia, luôn phân tâm và lo lắng những chuyện khác, điều này cũng có hại cho cơ thể”
Chiêu Vũ đế nhạy bén bước xuống bậc thang mà Triệu Khương Lan đã đưa ra.
Hãn liếc nhìn Mộ Dung Bắc Uyên với ánh mắt tràn ngập oán hận: “Trâm tuổi đã cao mà còn phải làm lụng vất vả như vậy, là vì ai! Nếu trẫm may mắn như tiên đế, ở tuổi trung niên đã có thái tử gánh vác chuyện quốc gia đại sự, thì đâu phải vất vả đến tận bây giờ. Tiếc rằng trầm không may mắn, không có được một người con hiếu thảo, thấy trãm tuổi cao sức yếu rồi mà vẫn không chịu tiếp quản, đúng là khiến người nghe rơi lệ và đau lòng!”
Đầu Mộ Dung Bắc Uyên cảm thấy đau hơn.
“Phụ hoàng, lúc nói mấy lời này, ngài có thể đừng nhìn nhi thần với ánh mắt như vậy được không”
Triệu Khương Lan quay đầu lại liếc nhìn Mộ Dung Bäc Uyên, nàng hơi ngạc nhiên.
Nhìn thái độ của Chiêu Vũ đế, rõ ràng là muốn cho Mộ Dung Bắc Uyên làm thái tử.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Mộ Dung Bắc Uyên thì có vẻ như là không muốn.
Hắn thật sự là không muốn làm thái tử mà.
Chiêu Vũ đế thấy Mộ Dung Bắc Uyên không hợp tác, hẳn chuyển hướng sang nhìn Triệu Khương Lan.
“Khương Lan, ngươi nói xem, nếu trắm cho lão tứ làm thái tử, phong ngươi làm thái tử phi, có phải nghe tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138489/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.