Tâm tình Lâm Gia Uyển lúc này tựa như tro tàn.
Nếu như vậy, nàng thật sự phải ở trong cái vương phủ này buồn bực không vui?
Nếu ngay cả cơ hội tiếp xúc với Mộ Dung Bắc Hải cũng không có, vậy thì nàng dùng cái gì để xoay người!
Một ý tưởng to gan chợt lóe lên trong đầu Lâm Gia Uyển.
Nàng ta cắn môi chấp nhận, nhưng trong đầu lại sinh ra ý niệm khác.
Mộ Dung Bắc Hải a Mộ Dung Bắc Hải, là ngươi đối bất nhân với ta trước.
Vậy cũng đừng trách ta bất nghĩa với ngươi Sau khi thành thân ba ngày đúng ra là nên lại mặt.
Lâm Linh Nhi phái người đi tìm Mộ Dung Bắc Hải nói một tiếng, còn chưa kịp thấy Mộ Dung Bắc Hải, nha hoàn bên người nàng cũng đã bị thị vệ ngoài viện ngăn cản “Điện hạ có lệnh, bất kể người nào bên cạnh Lâm sườn phi cũng không thể tới gần”
Nha hoàn hồi môn không cam lòng nói: “Xin thị vệ đại ca hãy giúp ta thông báo một tiếng, hôm nay là ngày nên về Lâm phủ, điện hạ có thể cho sườn phi chúng tôi chút mặt mũi được không, ít nhất giữ mặt mũi với người ngoài cũng được. Nếu không Lâm phủ thấy khó coi thì đối với danh dự của Vương gia cũng không tốt”
Khi thị vệ thuật lại những lời ấy cho Mộ Dung Bắc Hải thì chỉ đổi lấy một tiếng cười nhạo của hắn.
“Danh dự? Bổn vương đã sớm không còn là thái tử, muốn thanh danh hiền đức làm cái gì. Ngươi bảo người bên ngoài lập tức rời đi, còn chuyện lại mặt, sườn phi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138483/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.