Hồng Mai nghe vậy đành phải đứng ở bên ngoài không dám đi vào.
Chỉ là nàng cảm thấy thực lo lắng trong lòng, không biết vì sao, trong đầu hiện lên ánh mắt mà vị sườn phi kia vừa mới nhìn mình vừa rồi.
Tuy rằng nàng thấy vị sườn phi thường dịu dàng mềm mại, nhưng lúc nhìn chăm chẳm vào người khác, ánh mắt lại mang theo áp lực làm người khác cảm thấy không được tốt.
Hồng Mai khẩn trương, luôn nhịn không được nhìn vào trong phòng xem.
Nha hoàn hồi môn của Lâm Linh Nhi khinh miệt liếc mắt nhìn nàng một cái: “Cô nương thoạt nhìn giống như rất không cao hứng, đây là làm sao vậy, chuyện tốt của chủ tử chúng ta làm hạ nhân vui mừng còn không kịp, cô nương lại mang dáng vẻ rầu rĩ không vui, dường như không bình thường”
Hồng Mai đành phải chậm rãi nói: “Ta không có mất hứng, ta chính là không quá yên tâm”
Hai người kia buồn cười nhìn nàng một cái, không hề phắn ứng Hồng Mai.
Trong phòng, Mộ Dung Bắc Hải cảnh cáo nhìn Lâm Linh Nhi.
Hắn muốn trốn khỏi cái loại động chạm lạnh lẽo như con răn đang chạm vào này, bất đắc dĩ Lâm Linh Nhi lại không buông tha hẳn, còn liều mạng trêu chọc.
“Vương gia, thiếp thân cũng là bất đắc dĩ, ngài liền thông cảm cho nỗi khổ của thiếp thân đi, có lẽ thật khi làm chuyện thế này rồi, ngài sẽ cảm thấy thích”
Mộ Dung Bắc Hải nhẫn nhịn đến nỗi trên trán đã chảy mồ hôi lạnh.
Hắn không rõ nữ nhân này thoạt nhìn nhu nhược ngượng ngùng, hóa ra lại có tâm kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138470/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.