Công tử vẻ ngoài xác thật ưa nhìn còn gì, chàng không biết cảnh tượng dạo phố ngày đó đâu, giữa đám người tầm thường. Bảng nhãn cùng Thám hoa cũng đều tướng mạo tâm thường, nhưng các tiểu cô nương bên cạnh đều sắp phát điên, còn không phải đều hướng về phía hắn. “
Triệu Khương Lan nói xong, đã bị Mộ Dung Bắc Uyên dung một tay kéo vào trong ngực.
Người đàn ông bình tĩnh nằm lấy căm nàng: “Vương phi chẳng lẽ cũng điên rồi.”
“Ai ôi, một đưa nhóc mà chàng cũng ghen sao? Trong mắt thiếp hẳn ta chỉ là một đứa em trai thôi. “
“Một đứa nhóc thì làm sao, bản vương cũng không lớn hơn hắn mấy tuổi”
Triệu Khương Lan phụt cười, hôn lên môi hẳn một cái: “Được rồi, phu quân nhà thiếp đẹp như vậy, thiếp làm sao còn nhìn thấy nam nhân khác. Đừng tức giận.”
Nói xong lại hôn một cái ở góc mắt hẳn “Đến, cười lên nào, trái tìm ta liền hóa thành nước luôn rồi: Thật không biết người phụ nữ này đã học được mấy thứ đó từ đâu.
Mộ Dung Bắc Uyên ngoài miệng vô cùng ghét bỏ, nhưng trong lòng lại vô cùng hưởng thụ, lập tức liền chuyển mưa thành nắng.
Hai người cùng nhau đi gặp Trần Lập Huy, vốn tưởng rằng người vừa đỗ Trạng nguyên sẽ phơi phới hớn hở.
Ai ngờ khi nhìn thấy đối phương lại đang cau mày khổ sở.
Triệu Khương Lan còn cảm thấy hắn ta sẽ khóc ngay lập tức được.
“Trạng nguyên lang, ngươi làm sao vậy, thoạt nhìn không được vui vẻ”
Cho tới nay Triệu Khương Lan đều lấy thân phận “Triệu Ngọc” gặp hắn, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138437/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.