Nửa đêm, Mộ Dung Bắc Uyên theo lời căn dặn của Giang Dương đút cho Triệu Khương Lan uống thuốc.
Cách một lúc lại lau người cho nàng, coi như đã giảm được cơn sốt đến dọa ngươi kia.
Có điều căn cứ cảm giác, nàng hẳn còn hơi sốt nhẹ.
Hơn nữa nàng ngủ mơ màng, giữa chừng dường như còn gặp ác mộng rất lâu Mộ Dung Bắc Uyên gần như cả đêm không ngủ, thỉnh thoảng ngồi dậy quan sát tình huống của nàng Khi mặt trời ló dạng, hắn mới mơ hồ nghỉ ngơi một lúc.
Lòng bàn tay theo bản năng đặt lên trán Triệu Khương Lan.
Đỡ nhiều rồi, hán nhắm mắt nghĩ.
Sau đó giống như bị rút hết sức lực, ngủ thiếp đi Hai người cứ như vậy ngủ đến khi mặt trời qua khỏi ba cây sào.
Mộ Dung Bắc Uyên là người dậy đầu tiên.
Thấy Triệu Khương Lan vẫn cau mày ngủ say, Mộ Dung Bắc Uyên dùng ngón tay khẽ xoa mi tâm nàng, bảo hạ nhân động tác nhẹ nhàng giúp hẳn thay y phục đánh răng rửa mặt.
Sở Sở nhỏ giọng bẩm báo: “Vương gia, ngũ vương phi đã đợi ở tiền sảnh, công chúa Văn Hi cũng đến, xem ra rất sốt ruột”
“Để họ đợi đi. Khi nào sức khỏe vương phí tốt, khi đó mới gặp họ. Đợi vương phi tỉnh lại, bảo nàng ấy ăn chút đồ, còn phải uống nhiều nước ấm”
Sở Sở vội vàng đồng ý.
Khóe mắt Mộ Dung Bắc Uyên nhướng lên: “Mai Hương đâu, bảo cô ấy đến gặp bổn vương.”
Trong điện Tê Ngô, Viên hoàng hậu nhìn nhỉ tử mặt mày anh tuấn mỉm cười.
“Thế nào, trừ hôm trừ tịch đến gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138408/chuong-601.html