Mai Hương khó hiểu nhìn Triệu Khương Lan.
“Vương phí, quản sự kia sao lại hối thúc người chữa trị vết sẹo cho ngũ vương phi, nô tỳ nghe nói cây trâm sắc nhọn đâm xuống, lại ở vị trí non mịn trên gương mặt, làm thế nào cũng sẽ lưu lại vết sẹo.”
Triệu Khương Lan lắc đầu.
“Chưa chắc, trong hoàng cung Vinh Dương có kỳ dược có thể xóa sẹo.”
Nàng khựng lại một lúc, mím môi dưới khẽ than một tiếng: “Trong Thông thất bảo pháp.”
Mai Hương hít sâu một hơi.
Là mật thám của phụng vệ, tuy nàng ấy chưa từng nằm vùng ở hoàng cung Vinh Dương, nhưng nàng ấy không thể không nghe nói đến Thông thất bảo pháp Dù sao mấy năm nay vẫn luôn có vài kẻ gan to hơn trời mưu đồ trộm những thứ quan trọng trong bảo tháp.
Kết quả không ai không đổ máu.
Mai Hương đương nhiên biết Triệu Khương Lan có linh lực, chỉ là nàng ấy không.
quá xác định linh lực của Triệu Khương Lan liệu có phát huy tác dụng với Thông thất bảo pháp hay không.
Lỡ như không có tác dụng, ngược lại sẽ bị phản phệ.
Sức khỏe của nàng tuyệt đối không chịu nổi.
Mai Hương vừa định khuyên ngắn, Triệu Khương Lan hỏi ngược lại: “Lý Mặc vẫn ở “Đan Tâm” phải không?”
Mai Hương gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ trạng thái toàn thành đều giới nghiêm đồng thời không hề tiếp xúc, một nửa hoa sen còn lại cũng không biết bị giấu chỗ nào, tóm lại trước khi chưa có cách phá án hợp lý, e rằng trạng thái này vẫn sẽ tiếp tục kéo dài.”
Triệu Khương Lan xoa ngón tay: “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138398/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.