Viên hoàng hậu nghe Lâm Gia Uyển nói đến tình chân ý thiết, lại có chút không tán thành cách làm của Lâm Gia Uyển, việc này khiển nội tâm bà thư thán không ít. Cho nên thái độ về sau của bà vô cùng thân thiết, nghiễm nhiên coi mình trở thành một trường bối từ ái mà không phải chủ nhân cao cao tại thượng của hậu cung.
Thời gian không còn sớm, loại không có phong hào lại không phải dòng họ thần nữ như Lâm Gia Uyển không thể qua đêm trong hậu cung, cho nên viên hoàng hậu để cô cô chưởng sự tự mình đưa người ra ngoài, một đường đưa đến ngoài cửa Thần Hổ.
Lâm Gia Uyển lên xe ngựa, cảm kích cảm ơn cô cô chưởng sự, cũng cho bà ấy một hồng bao nhỏ. Nếu là bình thường, cô cô chưởng sự cố cô sẽ không nhận, nhưng bà ấy nghĩ đến thái độ cuối cùng của Viện hoàng hậu, mỉm cười nhàn nhạt. Bà ấy đưa hồng bao này cho thủ hạ: “Nô tỳ đa tạ cô nương đã thưởng, cũng chúc cô nương được như ý nguyện”
Chuyện ở bên này của điện Đình Ngô tiến hành coi như thuận lợi, tâm tình viên hoàng hậu không tệ. Nhưng ở một bên khác, trong cung của Lạc quý phi quả thực chính là một tình trạng khác. Lạc quý phi ngồi ở vị trí trên, móng tay quý báu óng ánh hộ bộ lạnh như băng đánh lên đầu Triệu An Linh, đáy mắt của nàng ta là sự căm ghét, quả thực muốn giấu cũng không được. Nhưng vì nhìn đến nhà họ Triệu của nàng ta nên đành nhẫn nhịn không nổi nóng.
“Ngươi đang yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138384/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.