Viên hoàng hậu thở dài. “Ngươi biết gì chứ. Ngoài miệng Bắc Hải không nói nhưng trong lòng khẳng định có để ý. Coi như bản cung muốn giúp nó tuyển phi, cũng nhất định phải tuyển một người mà nó hài lòng”
Cô cô cũng thở dài theo: “Cũng không biết vương gia của chúng ta đến cùng là thích người thế nào. Đã nhiều năm như vậy rồi, cũng không có thấy ngài ấy đối xử khác gì với cô nương nhà ai. Chẳng lẽ vương gia thật sự thích tiểu nha hoàn trong phủ ngài ấy sao. Nhưng ngay cả danh phận thị thiếp cũng không ban nữa”
Nghe được bà ta nói như vậy, ngược lại là viên hoàng hậu sững sờ. Thái độ khác sao? Thật ra là có. Thời điểm ở cùng một chỗ với Triệu Khương Lan, Bắc Hải rõ ràng…
Hắn đầu thích tiểu nha hoàn tên Hồng.. kia, rõ ràng lúc trước hắn là vì muốn giữa người của Triệu Khương Lan lại, không để ai nói hươu nói vượn.
Bà ta xoa xoa mi tâm, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác mệt mỏi đến. Đây không thể được. Đó là vợ của đệ đệ hắn. Là ai cũng được nhưng không thể là Triệu Khương Lan.
Viên hoàng hậu nhớ tới điều này, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều hơn. Thời điểm Lâm Gia Uyển không từ hôn, nhìn thái độ của Mộ Dung Bắc Hải với nàng cũng không có gì là không thích. Nếu Lâm Linh Nhi là muội muội song sinh của nàng ta, dáng vẻ hai người giống nhau, khẳng định về phần dung là không vấn đề gì. Nếu tính cách lại hơi vui vẻ, nói không chừng nhi tử có thể nhìn trúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138380/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.