Mặc dù Mộ Dung Bắc Uyên chưa bao giờ có thiện cảm đối với Mộ Dung Bắc Hiền. Thường ngày cũng không muốn Vũ vương phủ được tốt.
Nhưng hắn phụng mệnh bảo vệ, trị an cho kinh thành. Cho đến bây giờ thì hắn vẫn luôn tận tâm, trung thành hoàn thành tốt công việc.
Những đêm qua lại xảy ra chuyện tình như thế, nhìn thể nào thì đây cũng là một sự việc cực kì tệ.
Hắn nhất quyết phải truy ra cho ra thủ phạm. Kết quả là hắn phát hiện vương phi sau lưng mình âm thầm cấu kết với một tên xấu xa.
Nàng làm nên chuyện như thế này cứ như chứng minh rằng hắn là người bất nhân bất nghĩa ấy.
Triệu Khương Lan không tình nguyện nói: “Thiếp là vì lấy hoa sen tịnh để hồ điệp. Ngài có biết không, Nhị ca của ngài chắc chắn sẽ chẳng dễ dàng gì cho không chúng ta đâu. Hơn nữa, khi được đưa vào cung, chẳng may phụ hoàng không chịu…”
Nàng không nói được nữa.
Chiêu Vũ để không phải là loại quân vương vô nhân đạo.
Huống gì hắn còn là một người cha tốt nữa.
Bây giờ nàng đang là con dâu của Chiêu Vũ để. Hắn thân là trưởng bối, luôn luôn quan tâm, chăm sóc cho tiểu bối. Chỉ cần bọn họ mở miệng thì Chiêu Vũ đế nhất định sẽ cho.
Mộ Dung Bắc Uyên nghiêm túc nhìn nàng.
“Cho dù nàng có muốn thì nàng cũng không thể dùng thủ đoạn ti tiện như thế được. Đóa hoa sen đó ngay từ đầu đã chẳng phải là của nàng. Cho dù là nàng, hay là tên trộm kia thì không ai có quyền được chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138369/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.