Người bên kia cũng không quá khách khí mà đẩy nàng ra, vài người đi đầu sải bước vào.
Dẫn đầu chính là Tần Nguyên.
Hắn ta loay hoay đến sứt đầu mẻ trán, tìm khắp nơi đều không có manh mối, sớm đã hết kiên nhẫn rồi.
Kết quả là khi hắn ta bước vào và nhìn thấy Triệu Khương Lan, hắn ta lại càng hoảng sợ vô cùng.
“Thần, Thần vương phi! Tại sao nửa đêm, người lại tới đây?”
Triệu Khương Lan ngáp một cái, lười biếng nhìn Tần Nguyên: “Ô, đây không phải là Tần đại nhân sao?”
Tần Nguyên ngẩn ra.
Nàng chỉ tay về phía người phụ nữ trên giường: “Ôi, ta cũng không muốn nửa đêm ra ngoài. Còn không phải là do tỷ tỷ nha hoàn của ta bị đau chân, mà tìm đại phu vào giờ khuya thế này thì khó quá, nên là xin bản cùng, xem cho tiểu cô nương một chút, vậy nên bản cũng tới, làm sao, người vẫn đang điều tra vụ án, nhưng là vụ trộm của Vũ vương phủ sao?”
“Vương phi cũng nghe nói sao?”
“Sao có thể không có nghe nói.”
Triệu Khương Lan cố ý thở dài: “Ngươi nói người đó là ai? Ngay cả vương phủ cũng dám vào lấy đồ. Khi người phải người đi báo tin cho vương gia, bản cũng đã ở bên cạnh ngài, nghe được mà giật mình.”
Tần Nguyên vội vàng nói: “Đúng vậy, bên kia hẳn là một băng nhóm, võ công cao cường, Vương phi buổi tối hôm nay đi ra ngoài, không có thuộc hạ đi cùng, hay là nên để lại một ít người bảo vệ Vương phi, đợi cho đến khi Vương phi kết thúc, thần sẽ cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138359/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.