Hai người im lặng nhìn nhau trong vài giây, Triệu Khương Lan tư tưởng không tập trung xáo trộn.
“Nam nhân đeo mặt nạ đó hôm nay đã nói chuyện với nàng vài lần.”
Sau khi tiễn các sứ thần, mọi người ngồi trong Lầu Lãm Nguyệt để đón năm mới.
Nhân lúc không có ai xung quanh, Mộ Dung Bắc Uyên có chút ý vị mở miệng.
Triệu Khương Lan trợn to mắt, “Hả? Chẳng qua chỉ là hai câu thôi. Chuyện này cũng đáng để chàng đặc biệt nhắc tới sao?”
“Nàng không hiểu. Hắn ta từ khi đến Thịnh Khang, bổn vương chưa từng nghe thấy hắn ta nói cái gì. Nếu như không biết, còn cho rằng là bị câm.
Hắn ta chỉ mở miệng hai lần duy nhất, đều là đang hỏi nàng.”
Mộ Dung Bắc Uyên nói xong liền đưa mắt nhìn về phía nàng: “Hơn nữa, hôm nay nàng cũng hơi mất tập trung. Dường như luôn nhìn về hướng đối diện, không phải là để mắt đến ai đó chứ?”
Triệu Khương Lan nghe ra oán hận trong lời nói của hắn, cười tủm tỉm: “Ta cầu xin chàng, tin tưởng một chút đi. Người ta đã bị huỷ dung nhan rồi, làm sao so sánh được với một vương gia nghiện thành tuyệt sắc chàng. Ta não không tốt mới đi chú ý tới người khác”
Sắc mặt hắn hơi nguôi ngoai, nhưng vẫn không hài lòng: “Nói tóm lại, người đó chắc chắn không phải là cái gì tốt đẹp. Sau khi nàng chơi đàn xong, liền bắt đầu liên tục đụng chạm đến nàng. Nói không chừng đã có ý nghĩ không đứng đắn. Cũng trách nàng quá mê hoặc người. Sau này không cho phép nổi bậc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138327/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.