Lâm thái úy chỉ nghe một chút là đã hiểu ý của Lâm Gia Uyển. Ông ta không khỏi nhíu mày nhìn con gái, ánh mắt đầy xa lạ.
“Đó là muội muội ruột của con, con còn muốn lấy mạng của nó sao?”
Lúc này Lâm phu nhân mới hoảng sợ, chăm chú nhìn Lâm Gia Uyển cắn môi.
“Dù sao muội ấy cũng không sống được bao lâu nữa, càng kéo dài thời gian sống trên đời này chỉ càng khiến muội ấy thêm đau đớn, chi bằng sớm kết thúc mọi chuyện. Cho con thân phận của muội ấy thì ít ra con còn có thể gả đi một lần nữa, lần này bất kể như thế nào đi chăng nữa con cũng không chọn làm người đâu.”
Nghe Lâm Gia Uyển nói những lời như thế, Lâm phu nhân không thể tin được mà nhìn con gái.
“Rốt cuộc là con muốn làm gì?”
“Cha nương cứ thông báo cho người ngoài rằng con không chịu đựng được bản tính hung ác của Liên Khuê Nghiêm nên đã treo cổ tự sát rồi. Chờ mọi chuyện yên ắng, con sẽ lấy thân phận của Linh nhi để trở về. Từ nay về sau, Kinh Thành chỉ có Lâm Linh Nhi, chứ không còn Lâm Gia Uyển nữa.”
Đôi môi của Lâm phu nhân run rẩy, bà ta nhìn Lâm Gia Uyển, bỗng nhiên che mặt khóc òa lên.
Cả hai đứa con gái đều là máu mủ của bà ta. Một đứa từ nhỏ đã phải ở xa, không được gần gũi.
Một đứa lại gả cho kẻ không ra gì, sống trong thê thảm.
Tại sao ông trời lại đối xử như vậy với nhà họ Lâm chứ!
Thấy cha nương đều im lặng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138298/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.