77 Mộ Dung Bắc Uyên được Triệu Khương Lan nhắc nhở mới nhớ tới chuyện phiền phức này, không khỏi nở một nụ cười khổ.
Mấy ngày nay nhờ vào phương thuốc của nàng nên cơn đau đã giảm đi rất nhiều. Con người một khi nhàn nhã đã lâu thì sẽ quên mát đau khổ, điều này quả nhiên không sai.
Vở tuồng mà Triệu Khương Lan muốn đơn giản, cũng không hề nói quá rằng mưu kế của nàng để lộ trăm ngàn sơ hở, nhưng có thể giữ chân Trầm Hi Nguyệt là được. Sau khi quay.
về phủ dùng bữa xong, Triệu Khương Lan dẫn theo một đám người mênh mông cuồn cuộn đi tới Lạc Hương Các.
Bây giờ Thẩm Hi Nguyệt chỉ cần trông thấy nàng lập tức cảm thầy đau đầu, ngay cả sắc mặt cũng không thèm che giấu.
Nàng ta lạnh lùng cười mỉa mai một tiếng: “Không biết Vương phi dẫn theo nhiều người như thế đến nơi ở của ta đề làm gì vậy?”.
Triệu Khương Lan đặt mạnh một chén canh lên chiếc bàn trong phòng của nàng ta.
“Bổn cung muốn làm gì à? Lời này đáng lẽ hắn là bổn cung hỏi người mới đúng, Thẩm Hi Nguyệt là gan người thật lớn! Thế nhưng dám sai người hạ độc vào bữa tối của bổn cung!”
Chén canh đặt trên bàn còn đang cắm một chiếc trâm bạc. Lúc này chiếc trâm đã biến đen một nửa trông vô cùng đáng sợ.
Tháy Triệu Khương Lan nói có sách mách có chứng, Thẩm Hi Nguyệt cuống lên: “Ta đang yên đang lành sao phải hạ độc ngươi chứ? Nếu như người xảy ra chuyện thì chẳng phải người đáng nghỉ nhất là ta hay sao? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138284/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.