La Tước giống như không nhìn thấy biểu cảm trên mặt của mọi người.
Hắn tự nhiên tiến lên một bước, chắp tay trả lời: “Bẩm hoàng thượng, người yêu của thần làm lâu Yên Vũ, vì vậy thần thường xuyên đến thăm nơi này, cũng không coi là khách quen gì, có thể xem như nửa người nhà mà thôi.”
Lời này vừa dứt khoát vừa bá đạo, Hồng Vân nghe được những lời như vậy thì hai tại nóng lên.
Hồng Vân không hề che giấu nhìn hắn, vào lúc này, cũng không quan tâm đến sự áp chế của hoàng quyền.
Ngoại trừ La Tước, đáy mắt nàng ấy không thể thêm chứa người ngoài nào nữa.
Chiêu Vũ để nở nụ cười trầm thấp, con người với ý tứ không rõ ràng nhìn thẳng vào La Tước: “Thật kỳ lạ, lúc trước trẫm từng hỏi La tướng quân đã nghĩ đến việc thành thân chưa, hình như câu trả lời của ngươi bây giờ lại khác với trước kia. Thể nào, vào lúc ấy, ái khanh là đang lừa dối đế vương sao?”
Hồng Vân rùng mình, hô hấp cũng chậm lại.
La Tước nâng góc áo lên, ổn định quỳ xuống: “Bẩm hoàng thượng, lúc đó, Hồng Vân vẫn chưa đồng ý lời tỏ tình của thần. Trước đây không lâu, chúng ta mới trao đổi tâm ý với nhau, cho nên gần đây mới coi như là đạt được mong ước, xin hoàng thượng đừng trách tôi.”
Chiêu Vũ để lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, nhất thời, bầu không khí nghiêm nghị lại từ từ trở nên yên tĩnh.
Một lúc sau, Chiêu Vũ để đột nhiên mở miệng: “Sao vậy, ái khanh ôm mỹ nhân về, là định nạp thiếp, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138270/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.