Nàng nháy mắt ra hiệu cho Hồng Vân, sau đó véo Mộ Dung Bắc Uyên một cái.
“Vương gia, Hồng Vân người ta muốn mời La tướng quân uống trà. Chúng ta đừng ở đây làm chậm trễ thời gian của họ nữa, mau về phủ thôi.”
Mộ Dung Bắc Uyên lập tức hiểu ý nghĩ của Triệu Khương Lan, hắn bật cười liếc nhìn nàng rồi nói lời tạm biệt với La Tước.
Khi bọn họ vừa đi, Hồng Vân thẹn thùng cúi đầu cười: “Không ngờ công tử lại là La tướng quân – chiến thần nổi danh mà ai cũng biết. Tiểu nữ mời qua đường đột rồi, xin tướng quân chở trách”
La Tước nghe giọng nói chầm chậm, nhẹ nhàng của nàng ấy khiến hắn cảm thấy bản thân như đang nghe tiếng suối chảy róc rách, cực kỳ êm tai. La tướng quân ho khan một tiếng: “Không biết cô nương định mời ta uống trà ở đâu?”
Hồng Vân giấu sự ngạc nhiên trong lòng.
Sao La Tước không từ chối mình, thật sự đi uống trà ư?
Nàng ấy đột nhiên tỏ ra vui mừng: “Thật không dám giấu, tiểu nữ chính là bà chủ của lâu Yên Vũ. Công tử gọi ta là Hồng Vân là được rồi. Nếu không chê, mời công tử lên phòng trà ở trên lầu ngồi một lát”
La Tước cũng không phải hòa thượng tu thân dưỡng tính, trước kia hắn đã từng tới lâu Yên Vũ với đồng liêu. Chỉ có điều, lúc trước Lạ Tước không chú ý tới mặt của Hồng Vân.
Trước kia, mỗi lần nàng ấy xuất hiện thì gương mặt đều được che bởi lớp lụa mỏng. Đây là lần đầu tiên Lạ Tước nhìn thấy diện mạo thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138261/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.