Ninh Thần Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Triệu Khương Lan rõ ràng là như đang nhìn thấy hung thủ giết người.
“Thần vương phi, các người uống trà ở gần vườn trúc. Hoa đó cách nơi uống trà gần như vậy, vừa hay thuận tiện cho ngươi ra tay. Hiện tại chứng cứ mà người muốn cũng đã có rồi, ngươi cũng đừng ngụy biện nữa. Chuyện này cho dù có nói cho Hoàng Thượng biết, ngài cũng sẽ cho là người làm mà thôi.”
Triệu Khương Lan cao giọng nói: “Còn có một khả năng khác, Vương thúc đã bỏ sót rồi”
“Ngươi còn muốn xảo biến thế nào nữa! Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!”
“Rất có khả năng là Khê Hà đã tự mình hạ độc. Nếu như nàng trong lòng oán hận lão phu nhân, nói không chừng là muốn tìm cơ hội giết chết bà ta. Trước đây nàng là người hầu của Thần Vương phủ ta, loại hoa này có thể là do nàng tự trồng lấy”
Thẩm Hi Nguyệt đứng ở phía sau bỗng choáng váng, kinh ngạc nhìn nàng. Hay cho một Triệu Khương Lan, thông minh lanh lợi đến như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà nàng đã có thể đoán ra được chân tướng, thật sự không thể coi thường.
Nhưng vậy thì đã sao, xét tình thế bây giờ, cô còn đáng nghi hơn nhiều so với Khê Hà kia. Một người của Định Sơn Hầu phủ không đồng ý.
Định Sơn Hầu đứng ra nói: “Ngươi đừng ngậm máu phun người, Khê Hà gả vào hầu phủ của ta, mặc dù bản hầu đúng là không thích thân phận của nó, nhưng nó cũng là một đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138237/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.