Vốn Mộ Dung Bắc Tô chỉ thấy được Triệu Khương Lan, không chú ý tới người đang ngồi bên cạnh nàng là ai.. Nhưng bây giờ hắn phát hiện có người trong cuộc ngồi ngay bên cạnh nên giật nảy mình.
“Sao muội lại ở đây?”
“Ta vẫn luôn ở đây mà!” La Kiều Oanh lau miệng rồi nói. Mộ Dung Bắc Tô bối rối nên ngượng ngùng mở miệng giải thích. “Ta mới khen muội, không có ý gì khác, muội đừng để trong lòng”
Hắn biết sức khỏe của La Kiều Oanh không được tốt nên mới từ hôn, nói không chừng trong lòng nàng ấy cũng rất khó chịu.
Mặc dù hắn không có ác ý nhưng không kìm được mà so sánh nàng ấy với Vi Diễm.
Cũng may La Kiều Oanh không để trong lòng, tính tình của nàng ấy cũng tốt hơn lần trước gặp ở bữa tiệc kia nhiều.
Hắn còn nhớ lần đó bị nàng ấy trừng mắt liên tục.
Vi Diễm nhìn thấy Mộ Dung Bắc Tô chạy tới nói chuyện với Triệu Khương Lan, thế thì cũng thôi đi. Vậy mà hắn còn nói chuyện với La Kiều Oanh.
Ngọn lửa của sự ghen ghét bùng lên trong lòng của Vi Diễm, nàng ta nhìn chằm chằm La Kiều Oanh mà tức tới nỗi siết chặt cái khăn trong tay.
La Kiều Oanh chẳng thèm chú ý tới nàng ta.
Lần trước nàng ấy ở tiệc Đông Chỉ hiểu lầm Mộ Dung Bắc Tô, suy nghĩ một chút thì cảm thấy vẫn nên xin lỗi.
“Xin lỗi Lục điện hạ lần trước ta không biết chữ kia không phải là do huynh viết, còn oán trách huynh một lúc lâu. Sau này mới biết được sự thật, mong huynh bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138222/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.