Trong ba năm ở lãnh cung, Chúc Bình cũng không biết nên hình dung quãng thời gian này như thế nào.
Sau khi Du tài nhân bị hỏi tội không lâu thì đã điên, bây giờ chẳng biết cái gì hết.
Nàng ta chăm sóc chủ tử, hai người sống nương tựa lẫn nhau. Ngay cả nô tài của các cung đều có thể bắt nạt hai người.
Những nỗi nhục này luôn bị Chúc Bình đè nén trong lòng, bây giờ bị người hỏi thì đều tung ra hết.
“Hoàng hậu nương nương, nô tỳ vốn nghĩ đã đi vào chỗ như Chu Vân cung thì đã không còn cơ hội. Lúc đầu nô tỳ cũng hết hi vọng không muốn đi phàn nàn và kể khổ. Chỉ là hôm nay ngài đưa nô tỳ tới đây, lại cố ý hỏi chuyện năm xưa, nô tỳ xin Hoàng hậu nương nương hãy lấy lại công bằng cho tiểu chủ, ngài ấy thật sự rất đáng thương”
Hoàng Hậu nhíu mày một chút rồi suy nghĩ, nếu năm xưa Lan quý phi lợi dụng quyền lợi đó để loại bỏ đối thủ thì nên làm thế nào cho phải?
Bà nhìn về phía Triệu Khương Lan rồi hỏi: “Khương Lan, nếu bây giờ để con đi điều tra thân thể của Du tài nhân thì còn có cách nào không?”
Triệu Khương Lan nháy mắt rồi nói: “Chuyện này có thể thử một chút, nhưng tốt nhất là tìm một ma ma có kinh nghiệm phong phú đi theo”
Nàng nói xong thì lại nhắc nhở: “Mẫu hậu, hay là chúng ta làm việc khiêm tốn một chút, đừng đánh rắn động cỏ, nếu như thật sự có chuyện gì mờ ám cũng đừng để quý phi biết được mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138212/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.