Sơ Phi nhướng mày một cái: “Thần Vương phi sao? Nàng ta không đi tìm Hoa Phi, lại chạy đến chỗ này của bổn cung làm gì?”
“Vương phi nói, nàng nhặt được một khối ngọc bội trong ngự hoa viên, cung nữ hầu hạ nói, lúc trước người có tới Ngự hoa viên, nên muốn tới xem có phải của nương nương người không”
Giờ này không phải thời gian ngủ, cũng không nên đuổi người.
Sơ Phi nhìn thoáng qua Hồng Vân, sai nàng trốn phía sau bình phong, rồi mới sai người mới Triệu Khương Lan vào.
Triệu Khương Lan cười híp mắt thỉnh an Sơ Phi, lấy ngọc bội ra hỏi.
Sơ Phi thấy quả nhiên là đồ của mình, tất nhiên khách khí nói câu cảm ơn.
Bà ta phát hiện giờ Triệu Khương Lan cử chỉ lưu loát, dáng vẻ tốt hơn nhiều so với tin đồn trước khi gả vào vương phủ.
Bất giác lại khen vài câu, lúc này mới nhớ tới Hồng Vân vẫn còn ở trong này, liền chuẩn bị để Triệu Khương Lan đi.
Ai ngờ phía sau bình phong bình bịch’ một tiếng, thanh âm vang lên.
Ngay sau đó một tiểu nha hoàn thét lên, nhưng ngay lập tức lại như thể nghĩ ra chuyện gì, liền ngậm chặt miệng lại.
Triệu Khương Lan liền vội vàng đứng lên: “Ôi, trong cung nương nương sao lại thế này, hình như có người té xỉu”
“Chẳng qua là một nha hoàn không dùng được thôi, thân thể và xương cốt đều không tốt. Không cần bận tâm, Thần Vương phi cứ ra về trước, nơi này của bổn cung náo loạn không tiện tiếp đãi cô.”
Triệu Khương Lan cũng rất lo âu nhìn về phía kia: “Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138205/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.