🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe nói, bệnh này của trắc phi mới có từ mấy năm trước. Bởi vì năm đó khi cứu vương gia, trong cơ thể vẫn để lại tàn độc. Âm hàn của độc rắn hay dân gian còn gọi là Tuyết Kiến Sầu hoặc là Phát Thiên.

Ý tứ chính là, tuyết vừa rơi thì cơ thể sẽ không thoải mái, trong lồng ngực luôn có cảm giác bồn chồn bất an.

Cho nên chỉ cần tuyết rơi, Thẩm Hi Nguyệt sẽ lại rơi vào trạng thái như vậy. Trước kia khi nàng ta ở trong cung, năm nào cũng có thái y cố định thăm khám. Năm nay là trận tuyết đầu khi nàng ta tới vương phủ. Tuyết vừa rơi mà bệnh đã tái phát rồi.

Nhưng Giang Dương trước nay chưa từng gặp qua người bị trúng độc rắn, cũng không nhìn ra rốt cuộc Thẩm Hi Nguyệt thấy khó chịu ở đâu.

Bảo hắn ta tùy tiện kê đơn thuốc, hắn ta thật sự không dám kê linh tinh.

Giang Dương đành phải nói: “Hay là ngày mai thuộc hạ tiến cung, tới thái y viện một chuyển, xin phương thuốc mà trước nay trắc phi hay dùng. Thuộc hạ vô dụng, không thể nhìn ra trắc phi không thoải mái ở đâu.” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Thẩm Hi Nguyệt mím môi, khuôn mặt chưa trang điểm nhìn có chút yếu ớt tái nhợt.

“Vương gia, là thần thiếp vô dụng, bao nhiêu năm rồi mà bệnh vẫn không khá lên. Đều do thần thiếp liên lụy ngài, cũng mau ngài không chế thần thiếp, năm nào tuyết rơi cũng ở bên cạnh dỗ dành thần thiếp, nếu không thần thiếp khó mà chịu nổi”

Triệu Khương Lan tiến vào cửa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138189/chuong-382.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 382
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.