Đông Diêu cao giọng hét lên: "Thuộc hạ chặn ở dưới, mau đưa vương gia đi!".
Lúc này Triệu Khương Lan mới đánh mắt sang, nhìn thấy mấy tên ám vệ đang cùng xông lên bảo vệ phía trước.
Nàng dìu Mộ Dung Bắc Uyên đứng lên, bảo ngựa trắng quỳ xuống, cuối cùng hai người cũng leo lên được lưng ngựa.
Máu từ vết thương của hắn chảy ra, nhỏ lên cả lòng bàn tay của nàng.
Triệu Khương Lan cảm thấy máu tươi sền sện dính trên tay còn nóng hơn cả than hồng, nóng đến mức tay nàng phải rụt lại, không dám đụng vào.
Có hai tử sĩ nhìn thấy người ngồi trên lưng ngựa là Mộ Dung Bắc Uyên, muốn xông lên bắt lấy vị vương gia có thân phận tôn quý này.
Nhưng hộ vệ tạo thành một màn chắn ngăn cản bọn chúng, Triệu Khương Lan cắn răng vô mông ngựa, chạy như bay đi.
"Phi!"
Nàng dùng hết toàn bộ sức lực đưa Mộ Dung Bắc Uyên chạy thoát, không dám chậm trễ phút giây nào.
Mấy tử sĩ kia cũng dốc toàn lực mà tấn công Mai Hương, đám người Đông Diêu vây quanh nàng ta.
Nhưng đột nhiên, có người phản ứng lại, thấy tình hình có vẻ không đúng lắm.
Từ lúc này đến bây giờ, Mộ Dung Bắc Uyên chỉ dựa vào người khác để bảo vệ bản thân, hoàn toàn không quan tâm đến "Vương phi" của hắn.
Người con gái này võ công quá cao cường, điều này hoàn toàn trái ngược với manh mối có được.
Chẳng lẽ người kia căn bản không phải là Triệu Khương Lan? Một tử sĩ nghiêng mình đến bên cạnh nàng ta, đột nhiên dùng tay sờ lên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138168/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.