Triệu Khương Lan chỉ nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải tháo chiếc túi thơm ra đưa cho mình, nàng thấy vậy liền nhanh chóng cầm lấy.
“Nhưng mà đêm qua, có một nữ nha hoàn đã giao thứ này với danh nghĩa của muội, và nói rằng muội đã tự làm nó rồi yêu cầu thị vệ của huynh chuyển nó cho huynh”
Nói xong, hắn liền yêu cầu cho người gọi thị vệ từ đêm qua vào để thẩm vấn.
Khi tên thị vệ đó nghe thấy Triệu Khương Lan hỏi ai là nha hoàn hôm qua đến giao đồ, tên thị vệ đó ngay lập tức liền hiểu ý.
Những thứ của ngày hôm qua có lẽ không phải là do vương gia tăng, mà là do ai đó mượn lấy danh nghĩa của vương gia và tặng cho vương phi.
Hắn ta trong chốc lát liền căng thẳng, vội vàng quỳ xuống nhận tội: “Cũng xin vương gia, Thần vương phi tha tội, bởi vì thuộc hạ không quen thuộc hạ của phủ Thần vương, đêm qua mưa to gió lớn, vào ban đêm, thuộc hạ cũng không có nhìn rõ diện mạo của người đó trong đêm tối. Vì vậy, thuộc hạ không biết danh tính của đối phương. Thuộc hạ nhất thời không có bắt bẻ nên mới nhận lấy đồ của nha hoàn kia, thật sự hổ thẹn!”
Mộ Dung Bắc Hải cũng sẽ không giận chó đánh mèo với hắn, chỉ trách mắng vài câu rồi thả người đi.
Hắn ta nhìn Triệu Khương Lan: “Muội nghĩ là ai đã làm điều đó, và tại sao người đó lại phải làm điều đó?”
Trong mắt của Triệu Khương Lan hiện lên một tia tàn khốc: “Ai có thể tùy ý phải nha hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138146/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.