Nha hoàn kia cảm ơn vài tiếng rồi lại ẩn mình vào trong bóng đêm
Thị vệ đưa đồ vật cho Mộ Dung Bắc Hải: “Điện hạ, đây là đồ mà người hầu trong phủ Vương Phi đưa qua, mời ngài xem qua.”
Mộ Dung Bắc Hải mở lớp vải bố bọc ở bên ngoài, bên trong lại là một cái túi thơm màu tím.
Động tác của hắn khựng lại, có chút không thể tin được.
“Đây là Vương phi đưa cho bồn vương?”
“Đúng vậy! Nha hoàn kia nói đây là do đích thân Vương Phi làm!”
Tâm trạng của Mộ Dung Bắc Hải có chút phức tạp, hằn phất phất tay: “Đi ra ngoài đi
Trên túi thơm thêu thẳng một chữ “Phúc”.
Hắn có thể nhìn ra được chữ này được thêu dựa trên chữ viết của Triệu Khương Lan, chữ viết và thư pháp của nàng giống nhau như đúc.
Cái này là nàng đích thân làm sao?
Nàng đích thân thêu cho mình một cái túi thơm này sao?
Ngón tay của Mộ Dung Bắc Hải nằm chặt lấy túi thơm, trong lòng hiện lên một nổi bất an, nhưng lại càng vui sướng hơn. Không thể che giấu, không thể che giấu được sự vui sướng.
Nàng thật sự đã thêu một thứ đáng yêu như vậy cho hån!
Vẫn là một chữ “Phúc”, là vì để hắn mau chóng hồi phục, có thêm nhiều phúc khí.
Khi hẳn tưởng tượng như vậy thì trong lòng lại cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cần gì phải suy nghĩ nhiều như vậy, chắc là nàng muốn tặng cho hắn một cái túi phúc, coi như là một loại chúc phúc mà thôi.
Nếu đã như vậy thì hắn làm sao có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra/1138143/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.